Vào chùa bắt gặp vầng trăng
Ngẩn ngơ lưu luyến dư âm ngày nào
Một cơn gió thổi xuyến xao
Bâng khuâng dòng nước trói vào hư vô…
Mặc cho nghịch cảnh đẩy xô
Nhân tình thế thái ơ hờ như nhau
Một đời chẳng có bao lâu
Cớ gì danh vọng nông sâu mà tìm?
Ô kìa, chao lượn đàn chim
Tự do biết mấy giữa trời cao xanh
Xa xa cảnh sắc trong lành
Mở tâm buông xả ắt thanh tịnh về!
Nguyễn Thị Bình An