Em nhớ anh buổi sáng
Buổi trưa cũng nhớ anh
Buổi chiều em thêm nhớ
Cả ngày em nhớ anh
Hừng đông vừa lóe sáng
Một ý nghĩ đầu tiên
Khiến em bừng mở mắt
Ấy là, anh và em
Ấy là chuyện chúng ta
Có gì đâu anh ha
Ở xa muôn vạn dặm
Anh có biết đâu mà!
Bên em có trăng sao
Chung ngân hà bên anh
Mà góc nhìn thế nào
Đã khác xa sự thật
Em chẳng biết làm sao
Giữ mãi mùa hanh hao
Tim em là máu thịt
Đành nhớ anh cồn cào
Yêu mà không thể nói
Vì khoảng cách, niềm tin
Mình em đơn phương vậy
Nghĩ về anh hàng ngày
Đợi thời gian qua mau
Nói cho biết ngày sau
Mau quên anh đi nhé
Một mình, nhớ, rất đau!
😉