Long An độc hành: ngược về Mộc Hóa – Vĩnh Hưng (1)

 

Mình cho rằng, Long An là một tỉnh rất gần Sài Gòn nhưng lại có tiềm năng du lịch bụi, dành cho những ai yêu thích thiên nhiên, tìm hiểu về văn hóa, lịch sử, hay đơn giản chỉ là thích rong ruổi trên những con đường quê, ngang qua những cây cầu cong, qua những dòng sông, kênh rạch chằng chịt.

Mộc Hóa là một huyện thuộc vùng sâu vùng xa của Long An. Mình biết đến địa danh này có lẽ là qua những câu hát: “Chim tung bay hót vang trong bình minh, chân cô đơn, áo phong sương hành trình. Từ Long An, Mộc Hóa, Mỹ Tho, xuôi về Gò Công, Tiền Giang ngút ngàn như một tấm thảm lúa vàng” (“Hành trình trên đất phù sa” – Thanh Sơn). Sau đó, mình biết thêm là Mộc Hóa giáp với Campuchia. Cứ nghe đến những vùng biên, giáp giới thì lòng mình lại cuồn cuộn dòng máu muốn tới nhìn, xem. Nhìn cái nơi giao thoa ấy có gì hay ho. Xem vùng biên ấy có gì thú vị.

Nghe nói năm nay miền Tây không có mùa nước nổi, nhưng mình lại cứ hi vọng mong manh là mùa nước nổi về trễ thôi. Mình chưa đi miền Tây vào mùa nước nổi. Mình chỉ biết rằng vào mùa nước nổi, miền Tây lại có vẻ đẹp rất riêng, vẻ đẹp của sự sinh sôi nảy nở, của những ấm êm, hứa hẹn, của niềm tin phía trước. Và mình cố để dành địa danh Mộc Hóa cho mùa nước nổi của miền Tây Nam bộ, nhưng đợi mãi vẫn chưa nghe nước nổi về.

Một ngày cuối tuần, cuộc hẹn trước vào ngày chủ nhật với đám bạn đồng hương lâu lắm rồi chưa gặp bị hủy đột xuất. Sáng thứ bảy, ngồi trong văn phòng, mình nghĩ lát trưa làm xong, mình nên đi đâu chứ. Tháng 11, tháng của những mùa du lịch đẹp rực rỡ, mùa cuồng chân, sao mình có thể ở nhà?

Vậy thì, Mộc Hóa, “quất” luôn cho rồi! Trong khi hôm đó đi làm không có chuẩn bị hành lý gì cả. May mà trong ba lô mang đi làm lúc nào cũng có máy ảnh. Lấy thêm cái khăn choàng vẫn để ở văn phòng choàng cho đỡ lạnh. Rồi lên đường. Một chuyến đi đúng nghĩa đi là đi.

Instagram1115(16)

Ghé ăn bún riêu chay trên quốc lộ 1A, địa phận huyện Bình Chánh, Sài Gòn. Vị cũng được lắm, 15.000đ/ tô thôi.

Một đám đậu bắp già xác xơ trên quốc lộ 1A, đoạn huyện Thủ Thừa

Bạn có thắc mắc về đường đi Mộc Hóa? Từ Sài Gòn bạn đi về hướng TP. Tân An, Long An theo quốc lộ 1A (không đi hướng vô thành phố). Qua cầu Tân An, qua một ngã tư đèn xanh đỏ, đến ngã tư đèn xanh đỏ thứ hai thì quẹo phải vô quốc lộ 62. Cứ đi thẳng đường ấy theo các bảng chỉ dẫn là đến được huyện Mộc Hóa.

Ở Mộc Hóa có một điểm du lịch nổi tiếng trong thời gian gần đây, đó là làng nổi Tân Lập đã được làm thành khu du lịch (KDL) sinh thái làng nổi Tân Lập, với con đường bê tông xuyên rừng tràm xanh ngắt. Địa danh này cũng nằm ngay trên quốc lộ 62, nếu bạn muốn đi.

Một góc quốc lộ 62 – Ảnh chụp ngược lại

Con đường bắc ngang trên cao chính là đường cao tốc Trung Lương (Sài Gòn – Ngã ba Trung Lương, Tiền Giang) – Ảnh chụp ngược lại.

Cầu Rạch Chanh

Ngay chỗ này, nhìn bên tay phải, mình thấy một thánh thất Cao Đài thấp thoáng, vì thích kiến trúc đẹp lạ của các thánh thất Cao Đài nên mình rẽ vô xem thử.

Thánh thất Rạch Chanh, vẫn thuộc địa phận TP. Tân An, Long An

Kiến trúc thánh thất nào cũng tương tự nhau

Một chỗ mà mình không thích ở đạo Cao Đài chính là phân biệt nam nữ với hai lối vào cổng khác nhau cho hai giới: nam tả nữ hữu (nam trái nữ phải) nếu nhìn từ trong ra ngoài

Chụp vài tấm ảnh xong là mình tà tà quay ra. Đi không có định hướng, không bị gấp về thời gian, nên cứ từ từ mà đi thôi. Chỉ biết nhắm thẳng hướng Mộc Hóa mà đi, và mục đích chính trong chuyến đi này, ngoài việc đã nói ở trên, là xem cho biết, thì mình còn muốn chụp nhiều ảnh về vùng quê miền Tây. Những cảnh đồng ruộng, sông nước, thuyền bè… của miền Tây luôn là “nàng thơ” của mình. Gì chứ với mình, miền Tây luôn cho cảm giác thân quen như quê hương, dù dòng họ nội ngoại mình đều ở miền Trung.

Quốc lộ 62 nhỏ, hẹp, một số đoạn đang làm đường nên cũng không thể đi nhanh

Một đoạn trồng toàn chuối xanh ngắt, có hai anh chàng đi ngược lại, thấy mình dừng chụp ảnh nên tạo dáng tay “victory” vậy đó!

Mùa nước nổi đâu rồi?

Một ngôi mộ ở giữa đồng

Hàng cây soi bóng

Số đúng xui, trời đang nắng bỗng dưng đổ mưa rào, mưa suốt tới cuối ngày luôn, nên mong muốn chụp ảnh phong cảnh của mình coi như tiêu tan. Trời mưa thì không dừng chụp ảnh dọc đường được, mà có chụp được thì ảnh cũng sẽ không đẹp.

Bảng chỉ dẫn hướng đi hai huyện Mộc Hóa và Tân Hưng

Sông nước mênh mang

Đi ngang qua KDL sinh thái làng nổi Tân Lập. Nhưng mình không có ý định vào, vì mình nghĩ đi vô đây nên đi nhóm đông người để còn có người dẫn đường đi vô rừng tràm.

Khung cảnh chiều hôm đó vô cùng đìu hiu

Lúc định đi Mộc Hóa, mình không hề biết là Long An có thị xã Kiến Tường, là thị xã mới được thành lập năm 2013, trên cơ sở tách một phần diện tích và dân số của huyện Mộc Hóa, cách trung tâm huyện Mộc Hóa chừng 10 km, và cách TP. Tân An chừng 80 km. Khi mình đi qua KDL làng nổi Tân Lập, cứ chạy tiếp định bụng thấy chỗ nào đông đúc sầm uất của Mộc Hóa thì sẽ dừng lại, ngờ đâu chạy tiếp một hồi thì thấy đã đến Kiến Tường.

Như vậy là, Sài Gòn cách Mộc Hóa khoảng 130 km, cách Kiến Tường khoảng 140 km.

Đi ngang một đồng cói hay cỏ gì đó

Mùa cỏ Mỹ

Mùa này cũng là mùa cỏ lau, nhiều nơi cỏ lau bạt ngàn ven sông

Instagram1115(15)

Lục bình dạt về xanh rì. Nhờ vậy mà dân dưới này có thêm nghề vớt lục bình, chặt phơi chờ thương lái xuống thu gom về làm các sản phẩm giỏ, túi xuất khẩu

Tới thị xã Kiến Tường, từ đây đi vô trung tâm khoảng 5 km nữa

Đi ngang nghĩa trang liệt sỹ Mộc Hóa – Kiến Tường

Vô trung tâm, xa xa là chợ. Con đường này chạy dọc sông Vàm Cỏ

Đền thờ đốc binh Nguyễn Tấn Kiều kề đó. Bạn có thể đọc thêm tiểu sử của ông tại đây.

Mình ghé chợ tìm mua áo thun để thay, nhưng chẳng tìm được cái vừa ý vừa vừa giá tiền. Thôi, ở dơ một ngày cũng chả chết ai. Dù sao cũng đi một mình mà, hơ hơ… Buổi chiều đầu tiên kết thúc bằng giấc ngủ ngon lành ở nhà nghỉ Lim Quyên, 14 Võ Văn Tần, thị xã Kiến Tường. Nhà nghỉ còn rất mới, nội thất đẹp, đầy đủ khăn, dép, dầu gội, wifi, với cái giá khá ổn: phòng quạt 100.000đ/ đêm (phòng quạt cũng là phòng máy lạnh, chỉ có điều là máy lạnh không được mở lên thôi).

Thường thì đi chơi một mình mình ít khi có thú vui dạo đêm. Bởi cả ngày chạy xe đã mệt, mình cần nghỉ ngơi. Vả lại, nghỉ ngơi sớm để hôm sau dậy sớm, đi sớm chụp ảnh bình minh. Thường là vậy. Nhưng trước khi ngủ, mình lên mạng tí để kiểm tra xem xung quanh đây có gì chơi để ngày mai còn đi.

Vậy hôm sau mình đi đâu? Mời bạn đón đọc kỳ sau.

(Còn tiếp)

>> Long An độc hành: ngược về Mộc Hóa – Vĩnh Hưng (2) – Hết

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *