Tôi nghĩ tới em nhiều hơn tôi tưởng
Tôi nghĩ tới em nhiều hơn tôi muốn
Tôi nghĩ tới em trong từng hơi thở
Trong mỗi hồi chuông của tiếng thời gian
Nên gọi là gì khi chưa phải yêu?
Nên gọi là gì khi chỉ có nhớ?
Cũng chẳng phải là cơn “say nắng” nhỏ
Chẳng phải “sét đánh” để mà tương tư…
Tình cảm của em, tình cảm thực hư
Một mạch nước ngầm len tim nhè nhẹ
Tình ấy nhỏ thôi, và cũng rất khẽ
Mang lại an lành cho trái tim tôi
Đợi thêm thời gian một chút nữa thôi
Chẩn bệnh tương tư, bệnh mong, bệnh nhớ
Nếu thực là yêu, chẳng nên e sợ
Duyên trời đã định, chạy thoát được sao?
Nguyễn Thị Bình An