Em tình cờ gặp lại một vầng trăng
Hình dáng người xưa ùa về trong hư ảo
Trăng sáng, tình chung mà cuộc đời ngược ngạo
Để hai đứa mình đành ôm nỗi niềm riêng
Em tình cờ chạm vào góc của đêm
Ở nơi ấy anh ơi nào có thấy
Đôi mắt rực lên ngàn đốm lửa thức dậy
Là lửa tình, đã đốt cháy tim em
Anh tình cờ trốn vào nơi im lìm
Để ngoài kia một mình em tìm kiếm
Anh vô tâm cho con thuyền rời bến
Để chòng chành em ngã sấp bên sông
Vầng trăng năm xưa lại sáng cả bến sông
Đốm lửa tình kia vẫn không hề vụt tắt
Mà anh ơi, có lẽ đời rất thật
Cho em chưa một lần được gặp lại chính em!